Ôi những ngày mùa hè

Đã ngày thứ mấy rồi, của đợt nắng nóng này. 7 giờ sáng ra đường nắng đã rát hết chân tay. Tôi cảm thấy như hơi nóng đang bốc lên ngùn ngụt từ những mặt bê tông, và hình như cũng nghi ngút trên đầu người đi đường. Nhìn mặt mọi người có cái vẻ giống hệt nhau: mệt mỏi, chịu đựng, sốt ruột, kể cả những người bịt bùng kín mít như tôi chắc cái mặt cũng chẳng khác gì. Những ngày này mà gặp tắc đường thì thật khủng khiếp, cơ thể như bị thử thách mức chịu đựng tới hạn vậy.

Đợt nóng trước còn có những cơn giông cuối ngày, dù ban ngày nắng đến đâu, tối đến được trận mưa trận gió cũng dịu hẳn. Nhưng mấy hôm nay không được thế, những khối bê tông bị hun ban ngày tiếp tục phả hơi nóng trên đường và trong nhà. Hà Nội có thêm khói mù vào tầm sau 7 giờ tối. Các bác chuyên gia cãi nhau, người bảo là khói rơm rạ, người bảo là khí thải độc do trời nóng quá không thoát lên cao được. Nghe sợ ghê, tối qua tôi đã phóng xe trong làn khói mù mù ấy, thấy Hà Nội trở nên nguy hiểm hơn hẳn.

Trời này tôi chỉ mong được đến công ty hay ở nhà bật điều hòa, dù xót xa cho tiền điện và cho… môi trường nhưng vẫn phải cứu cái thân mình trước. Thân bất do kỷ. Hãi nhất là khi tôi gặp mấy bạn gâu gâu Tây đi dạo buổi chiều, các bạn í cao to, lông dày cộp, thè lưỡi thở, trời ơi chắc nóng phải biết. Thân bất do kỷ.

Ôi những ngày mùa hè Hà Nội. Mà tôi là chúa sợ nóng.

Ôi điều hòa, nước chanh nước cam…

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: