Ăn ăn uống uống
Hôm qua chủ nhật, tôi mở màn cho kế hoạch làm bữa cải thiện hàng tuần cho cả nhà. Tôi mua cả 1 bộ dạy nấu ăn “Mùa nào thức nấy”, gồm 4 quyển 4 mùa, 1 quyển nữa “44 món trộn và nguội”. Nhưng cuối cùng chẳng dùng gì được cả đống sách mới tinh ấy, và tôi phát hiện ra thị trường sách dạy nấu ăn cũng giống các thể loại sách khác, cứ xào xáo quyển này quyển kia, trong mỗi quyển có khi còn ăn bớt nội dung nữa. Đúng là nhiệt tình cộng thiếu hiểu biết thành ra tốn tiền quá.
Món tuần này là bún bò giò heo Huế. Tôi tìm được công thức khá chi tiết, đã tự tin lắm rồi, nhưng hóa ra phải tai nghe mắt thấy nữa, phải theo dõi vài lần một cái clip của cao thủ Dzoãn Cẩm Vân, mới biết được những mẹo như là nước nóng lên thì cho thịt vào luộc, hay khi vớt thịt ra trần qua nước lạnh thịt sẽ không bị đen, hoặc cho sả vào lúc nào, cho mắm ruốc ra sao,…
Món bún này không khó, chỉ mất công tìm mua mắm ruốc khi mà tôi lười không vào siêu thị, và có hai điều tiếc nuối là tôi không mua được hạt điều dầu tạo màu đỏ và hoa chuối ăn kèm. Cũng có một món trộn, rau mầm trộn thịt bò, dùng để đưa bia, món này hết quá nhanh, bát xương cục ninh lấy nước được dọn ra để vãn hồi tình hình nhưng không cứu được. Một tiếng vòng đi vòng lại trong chợ mua đồ, cộng một tiếng rưỡi nấu nướng, như vậy một buổi sáng ườn èo đọc sách đã bị hy sinh nhưng bù lại, nhìn cả nhà, bố và anh em xì xụp ăn uống thật hài lòng. Cả Sao Nhỏ cũng nhiệt tình xúc bát bún của mình. 3 năm rưỡi về nhà chồng, số lần tôi đạo diễn ăn uống cho nhà chồng chắc không quá 10 đầu ngón tay. Hôm nay tôi cảm thấy như mình bắt đầu hiểu được cảm giác của “người mẹ vĩ đại” cống hiến cho cả gia đình con cái một bữa ngon, bắt đầu hiều thế nào là “tình yêu bếp núc” 😀
Cái tình yêu bắt đầu nhen nhóm đến hôm nay vẫn cháy không đến nỗi nào, không giống như hứng thú làm bánh đã từng được nhóm lên rồi lụi tàn vì tôi lười đi mua dụng cụ và nguyên liệu. Hóa ra bớt chơi một chút, tập trung vào ăn thì vẫn có thể tung tẩy hưởng thụ khoảng thời gian ăn chơi này.