Nhặt nhạnh

Ở công ty mỗi người được sở hữu một cái bàn to, cỡ 1,7 x 1 m. Ngoài cái màn hình, bàn phím, chuột và điện thoại bàn, tôi có thừa thãi không gian để bày đồ.

Cái bình phong có vẻ nổi bật nhất có thẻ coi là quà để lại của công chúa đồng nghiệp cũ, câu chuyện liên quan đến cô công chúa này khá phức tạp, chỉ có thể nói là tôi có ấn tượng khá sâu đậm với nhân vật này. Tấm bình phong made in China, bằng sơn mài khá đẹp, màu sắc nhã nhặn và đậm chất Trung Của. Mặt bên kia là hình Xuân Hạ Thu Đông nhưng xấu hơn, mặt này là đôi công đứng bên hoa hải đường, màu rất đẹp.

Hộp chì màu có cái vỏ hộp hơi xấu nhưng tạm thời nó đựng đống chì màu yêu quý của tôi. Một thời gian khá lâu tôi quên là mình thích vẽ chì màu, mãi đến tuần trước, sau khi được inspire bởi website của Sống, tôi lập tức đi mua ngay. Tuy mới quẹt được vài nhát nhưng vẫn hài lòng.

Khung ảnh hình hộp thủy tinh theo tôi từ công ty cũ, từ khi Sao Nhỏ mới ra đời, đến nay đã thay ảnh 3 lần. Lúc nào tôi cũng có thể nhìn thấy anh bạn nhỏ cười toét miệng bên cạnh mình.

Miếng mica này đúng màu tôi thích, xanh lá cây. Gần đây tôi lôi màu này vào 1 cái bàn lễ tân cho Gym&Spa của khách sạn, nhưng công trình đó trong SG quản lý, không biết đến giờ này họ có giữ design không nữa.

Miếng lót ly có hình kangaroo, là quà của sếp tổng hồi ông mới sang. Giờ thì bác í đi rồi, chẳng phải vì quý mến bác í mà giữ lại nhưng tôi không nỡ đặt cốc lên một hình vẽ như thế. Thôi cứ để nó lay lắt trên bàn.

Quyển sổ Daisy này rất xinh đẹp, anh mua trong SG. Tôi giữ làm sổ vẽ và ghi linh tinh, còn dung 1 quyển xấu khác làm sổ công tác.

Những cục đá và vỏ ốc này là món quà mới nhất mà cô bé ngồi cạnh tặng nhân dịp em í cùng các bạn phượt Cô Tô. Tôi đã lăn tăn mãi có nên đi theo em í không, nhưng cuối cùng không đủ dũng cảm để Sao Nhỏ ở nhà qua đêm nên đành tiếc nuối nghe em í kể chuyện thôi. Cô bé này tính rất nhiệt tình, khuân cả một chậu đá với vỏ ốc về, cho tôi chọn thoải mái. 2 cục đá này em í bảo lúc ở dưới nước có màu xanh mà chị thích, rất đẹp. Tiếc là bi giờ không thấy gì, nhưng dù sao thì chúng cũng đã từng xanh. Cái vỏ màu nâu trông như có sóng biển, còn cái vỏ trắng thì đơn giản là một vỏ sò điển hình. Viên sỏi nhỏ nhất có những ngấn ngang, như là những mực nước đều đặn.

Hồi bé tôi từng nhặt được một miếng đá trắng tinh, óng ánh, hai mặt phẳng mịn như bánh sữa. Tôi bỏ vào túi áo để mang về, nhưng đến nhà thì thấy đã rơi từ bao giờ. Cho nên sau này tôi rất thích những món quà ai đó nhặt nhạnh mang về cho tôi và vẫn hy vọng tìm thấy một mảnh đá trắng đẹp như thế. Cái thói thích những thứ nhỏ nhỏ cũng theo tôi từ bé đến giờ.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: