Archive

Monthly Archives: March 2013

Image

Loại rau xinh xắn nhi nhí này mỗi lần xuất hiện lại làm bàn ăn trông rất vui vẻ.

Mình biết là thật ra nó không được sạch lắm nhưng nhìn bên ngoài thì bọn nó rất tinh tươm, ngon lành. Hồi Sao Nhỏ còn bé, món này hay được cho vào súp và cháo cho anh bạn nhỏ. Sau này nó được dùng làm salad chiều chủ nhật vài lần, rồi mình quên bẵng mất. Gần đây mới nhớ ra nó, cộng với các thông tin ngon – bổ – rẻ nên món này trở lại thường xuyên hơn trong nhà mình.

Mầm cải ngọt không bị hăng, làm salad rất nhanh. Chỉ cần trộn với nước dấm + đường, thêm vài cọng cà rốt thái chỉ, rắc lạc rang giã dối là xong. Khi nào có thời gian tôi thêm một ít tôm tươi bóc vỏ, hoặc bắp bò xào, nhưng thật ra tôi thích salad “chay” hơn, vì vị nó nhẹ nhàng và thuần hơn.

Mầm củ cải thân to hơn và vị cay, đôi khi cay xè, với tôi rất khó ăn. Nhưng nếu xào sơ với trứng thì lại không đến nỗi, tuy nhiên không giữ được hình dáng xinh đẹp của những sợi rau.

Tháng Ba. Thanh âm của từ này tự nó đã mang gió ấm của mùa xuân thực sự, của những mầm xanh bật nở, của hơi nắng nhắc nhở mùa hè đang sắp đến.

Hà Nội mùa này rất nhiều sắc thái cây cỏ. Chỉ một đoạn đường Thanh Niên mà có đủ sắc lục sẫm của những loại cây quanh năm không thay lá, màu xanh non sáng rực bất ngờ của đám lá mới, màu nâu gầy guộc của những cành đông ra chồi muộn, màu trắng trong veo như một giấc mơ của những tán hoa sưa và sắc dịu dàng của hoa ban tím.

Hai mẹ con đứng bên khung cửa sổ mở rộng, nhìn ra Hồ Tây và trò chuyện như một đôi bạn thân. Xa tít bờ bên kia là công ty cũ của mẹ, phía này có một con tàu cũ đang đứng im. Mấy con chim nhỏ nhảy trên lan can ra chiều vui sướng.

Sáng nay nóng, chuẩn bị cho đợt gió mùa về ban trưa. Cửa sổ mở nên càng giữa buổi càng nóng và ẩm hơn. Tiếng nhạc không dứt cộng tiếng xe dưới đường khiến người ta đâm ra uể oải. Nhưng rồi trời xầm xì dần, rồi chỉ cần cơn gió mùa đông bắc thổi một lúc là thấy dễ thở hơn, không khí trở nên khô và dễ chịu, như là thay đổi hai bản nhạc. Hẳn là hoa sưa đang rơi như mưa trên những phố kia.

Trưa nay tụ tập ở nhà bạn. Thỉnh thoảng gặp nhau mới thấy thật sự nhiều thời gian đã trôi. Giữa mấy đứa bạn bè chúng mình đã chen thêm mấy đứa trẻ. Tới khi bọn trẻ ngủ trưa, không ầm ĩ nô đùa nữa mới trở về ngày xưa một chút, hồi bọn mình học hành ở nhà ấy thâu đêm, hồi chẳng bận gì cả nhưng vẫn tụ tập buôn chuyện. Như những màu sắc đã vẽ xong không pha lại được nữa, chỉ là nhớ êm êm thôi, mọi thứ bây giờ thật là khác.

Ánh sáng tháng Ba được lọc qua lần cửa chớp gỗ sơn trắng, hắt nhè nhẹ vào phòng. Lúc nào tôi cũng yêu thứ ánh sáng êm ái này.