Ngày đầu tiên của tháng 10. Tôi bắt tay tìm idea ban đầu cho một dự án ở Hà Nội, khu vực phía bắc hồ Tây, gần sông Hồng. Mới chỉ google vài hình, hồ Tây thời xưa, sông Hồng, cốm mùa thu, tôi đã phải ngưng lại một lúc vì những hình ảnh thương mến ấy làm tôi nhớ Hà Nội quá đỗi.
Tầm này là giữa mùa thu, Hà Nội sẽ có những ngày nắng vàng đẹp lắm. Nếu không vì công việc quá bận, tôi sẽ như mọi năm, nghỉ 1 tuần ra đấy nghỉ ngơi. Ngày ngày ở nhà với mẹ, mẹ mua xôi gấc cho tôi ăn sáng. Tôi sẽ đọc sách lướt web cả ngày. Chiều tối lúc bạn bè đi làm về thì tôi bắt đầu đi chơi, lang thang ở những nơi chốn quá quen thuộc nhưng không bao giờ chán, ăn ở những hàng quà cũng quen thuộc nhưng lần nào ra Hà Nội tôi cũng phải ghé qua. Lần nào cũng đi qua từng đấy nơi, mà lần nào cũng tiếc nuối vì chưa thể đi hết những nhớ nhung.
Mùa thu nếu đi chơi lúc chiều tối sẽ phải mang thêm khăn quàng hoặc áo khoác mỏng, vì từ chiều tới tối và đêm, trời lạnh đi mấy độ, có chút sương giá của mùa dễ gây ốm, nhưng nếu có chuẩn bị thì cảm giác sẽ dễ chịu vô cùng, giống như hồi nhỏ vừa bật quạt vừa đắp chăn đi ngủ vậy. Thật ra, với tôi, mùa thu là mùa dễ chịu và hiền hòa nhất của Hà Nội.
Mong về lắm lắm, Hà Nội.
Đây là một slide tôi làm trong một dự án năm 2017, cũng ở Hà Nội.
