Archive

Monthly Archives: May 2017

Nàng tiên bé nhỏ này, đang ở trong Sài Gòn chơi với tôi.

Không như hồi bé xíu, khi mà mất cả buổi tôi mới thơm được nàng, lần này nàng lập tức nhớ ra bác là ai và nắm lấy gấu áo bác khi xuống sân chơi. Bác Cương giống như một đồ chơi mới biết nói biết chơi của nàng, nàng tò mò, quan tâm,  thích ở bên bác để kể luyên thuyên đủ chuyện cho bác nghe. Nàng biểu diễn những tiết mục nàng biết cho bác xem, làm con hổ, con lợn (!!!) dọa bác. Sáng dậy nàng theo đuôi bác lúc bác rửa mặt, đánh răng, bôi kem, chọn đồ đi làm, và hỏi về tất cả các thứ liên quan xem nàng có thể dùng thử gì không. Như các bạn nhỏ khác, nàng hay lén quan sát bác bằng đôi mắt linh lợi của nàng, và chạy té đi nếu bác biết và đuổi theo nàng.

Mấy tháng không gặp, nàng đã lớn hơn nhiều. Vốn từ của nàng đã tăng lên đáng kể. Mặc dù vẫn tự do đảo chủ ngữ vị ngữ trong một câu nhưng nàng nói thật dài và thật nhiều từ ý nghĩa. Những câu chuyện của nàng có thêm bao nhiêu nhân vật hấp dẫn mà bác không biết.

Nàng cũng bớt khóc nhè. 2 ngày qua rồi mà bác không thấy nàng khóc, thật là một kỷ lục vì ngày xưa bác gặp nàng, mỗi ngày nàng mè nheo ba bốn bận. Nàng hứa hẹn: “Hachi bỏ cái khóc nhè đấy rồi”. Bây giờ bác thấy Hachi thật ngoan, lúc nào cũng hết sức vui vẻ, cái chân thoăn thoắt, cái miệng luôn tủm tỉm cười, và luôn nhiệt thành tìm cách bày tỏ tình cảm với mọi người.

Sáng nay lúc bác chuẩn bị đi làm, Hachi quanh quẩn trong phòng với bác. Nàng tâm sự: “Hà Nội Hachi không thích về nữa, Hachi thích ở đây với bác Cương”. Nàng cúi xuống thơm chân bác. Nàng thật không biết, trái tim bác Cương của nàng mềm yếu ra sao.

IMG_0491