Archive

Monthly Archives: December 2014

Sau mấy ngày nắng chang chang, bỗng nhiên Sài Gòn hôm nay nhiều mây, sương mù kéo đến từ sáng, như sắp mưa. Mà tôi cũng đoán bừa vậy thôi. Cái hay và cũng bất tiện khi ở một nơi không quen thuộc là mình không biết thời tiết sẽ ra sao. Ở “quê nhà” mùa này thì tôi biết chắc đêm cuối năm rất hiếm khi mưa, và lạnh đến nỗi ở ngoài đường ban đêm sẽ thấy sương giá bám trên đầu.

Đi chơi một mình, lòng vòng trên những đường phố đã dần quen của một thành phố lạ, cảm giác này tôi chưa trải qua bao giờ. Thỉnh thoảng tôi lại thấy một con đường nhỏ mà có hàng cây cao lớn sâu hun hút rất đẹp. Tôi tìm được một cái áo trắng thêu con chim màu xanh lá cây, một cái váy xanh lam hoa trắng như thác. Tôi gặp một cô gái bán hàng rất xinh và một lady – kinh – khủng bán ô mai Hồng Lam. Rồi một lúc nữa tôi sẽ đến sớm đón con trai, hai mẹ con sẽ về nhà dung dăng dung dẻ buổi tối giao thừa. Anh không về sớm được, năm nay anh không bận countdown nữa thì lại bận việc.

Tôi đang ngồi một mình. Tự nhiên cứ nhớ con chim bạc ngửa cổ hót trong cửa hàng hồi trưa. Giờ này tôi còn nhớ những lúc được ngồi bệt xuống đất, giữa gia đình đang nói chuyện lao xao, dựa vào chân ghế sofa, đóng vai con mèo chẳng cần nói gì làm gì cả.

Đấy là những miếng màu cuối năm bé mọn của tôi. Những thứ nhỏ nhặt êm đềm luôn làm tôi thấy biết ơn. Một năm sắp trôi qua, cũng có nhiều vui buồn, mệt mỏi, dở hơi, đủ thứ, nhưng những mẩu an yên bé tí tẹo mới là thứ tôi nhớ đến nhiều nhất, những sợi tơ đẹp trìu mến từ cuộc sống giữ yên bình lòng tôi. Chào năm cũ của tôi.