Những thứ nhỏ nhặt

Tôi nhớ một đoạn trong cuốn sách đã đọc, nói về những thứ lặt vặt trong một cái ngăn kéo giữa đống đồ đạc bỏ lại của một người phụ nữ. Tôi không nhớ những món gì, nhưng có lẽ chúng hết sức vô nghĩa trong mắt người khác. Có thể hình dung chúng là một mẩu giấy ghi chép vội, vài cúc áo lấp lánh, một bông hoa đã khô héo, cây son dùng gần hết, một cái lắc bạc, cái thiệp mừng rất đẹp còn mới nguyên, chưa viết lời đề tặng. 

Nhưng vào những khoảnh khắc nào đó, chúng đã từng làm đầy ắp một khoảnh khắc vui sướng nào đó của một người phụ nữ. 

Chi tiết nhỏ trong một cuốn sách viết bởi một nhà văn nổi tiếng, một người đàn ông, nhưng rõ ràng ông đã từng nhìn thấy và ghi nhận những món đồ bé mọn ấy. 

Nên khi nhìn thấy tấm ảnh này, tôi đã thật cảm động. Giữa nhiều tấm ảnh khác về những bộ đồ nên thơ, những gương mặt xinh đẹp, tấm ảnh out nét – dù nhiếp ảnh gia vô tình hay cố ý, lặng lẽ nằm đó nhưng sáng lên ánh sáng của nó, ngân lên một thanh âm trong suốt mơ hồ . 

Cái phù phiếm giây lát rồi vụt tắt. Nhưng dư vị thì vẫn bềnh bồng mãi, như một giấc mơ đẹp. 

Leave a comment