Bác sĩ Zhivago
Từ giã đống văn học mạng Trung Quốc đã mua vui cho tôi thời gian qua, tôi quay lại với đống sách cổ điển hơn. Văn học mạng với tôi quá thực dụng, thuần túy để giết thời gian nếu thật sự rỗi rãi và không có sách đọc.
Tôi quay lại với “Bác sĩ Zhivago”, lần thứ ba. Gần đây tôi phát hiện mình đọc bị lướt quá nhanh, nên lần này tôi đọc thật chậm, cố gắng không bỏ sót chữ nào. Lần cuối cùng tôi đọc quyển này đã gần 10 năm, bây giờ những gì quyển sách mang lại với tôi gần như mới, chỉ trừ những chi tiết đặc biệt đã in quá sâu vào óc tôi. Đọc lại quyển sách cũ tôi mới thấy trong đầu mình nhiều thứ đã thay đổi, do suy nghĩ của tôi đã hướng về những điều khác, như đôi mắt mỗi lần nhìn vào cùng một bức tranh lại chú ý đến những chi tiết khác nhau.
Ngày trước, tuổi trẻ tươi đẹp và lãng mạn, tôi chỉ chú ý đến mối tình Zhivago và Lara, tình yêu đau khổ của họ với vợ họ và chồng họ. Cách mạng, nội chiến, những con người ở trong vòng bão tố ấy, đến bây giờ tôi mới gắn những mối tình kia với khung cảnh của nó. Lần thứ ba đọc còn thấy da diết buồn hơn cả hai lần trước cộng lại, nước Nga những năm đầu thế kỷ trước hiện lên rõ nét hơn, đẹp và dữ dội hơn.
Những đoạn tả cảnh rất nhiều và tuyệt đẹp. Tôi bắt gặp một tư tưởng giống như trong “Chiến tranh và Hòa bình”, khi Andrei Bolkonsky ngã xuống giữa một trận giao tranh, anh nằm ngửa và bắt gặp bầu trời xanh. Bầu trời bao nhiêu năm tháng vẫn cái màu xanh bao dung ấy, chiếu ánh sáng bình thản của nó lên đám người nhỏ nhoi đang chiến đấu tiêu diệt nhau. Ở “Bác sĩ Zhivago” cũng vậy. Chiến tranh, điêu tàn, nhưng ánh trăng vẫn chiếu, những loài cây cỏ vẫn đưa hương, tuyết vẫn rơi và lại tan đi khi xuân về.
Hôm nay tôi đã đi qua những phần quan trọng nhất của cuốn sách, Lara ra đi, Zhivago tài năng là thế nhưng đã suy sụp và sẽ chết vì bệnh đau tim. Lúc mới đọc tôi không nhớ là anh sẽ chết. Buồn đến thắt ruột. Nhiều lúc đọc xong một đoạn rất mệt vì quá dữ dội, quá triết lý, nhưng là cái mệt mỏi dễ chịu cả về tinh thần và thể xác như vừa bơi một quãng dài.
Có lẽ sau này nhiều năm nữa, tôi lại đọc “Bác sĩ Zhivago”, để lại tìm thấy những điều khác nữa còn ẩn sâu trong này.