Có lúc mình thích những truyện này
Hình như tôi hết tuổi đọc kiểu truyện ngây thơ trong sáng rồi. Hôm qua quay lại đọc 1 chị ở hội bút Hương Đầu Mùa ngày xưa, hồi đấy rất thích giọng văn tươi tắn và hóm hỉnh của chị ấy, nhưng giờ đọc không thấy hấp dẫn nữa. Truyện về một cô sinh viên hăm hở du học trời Tây, không xinh, không biết làm duyên làm dáng, nhưng bướng bỉnh và kiêu hãnh, có những lăn tăn tình cảm với 1 anh Tây 1 anh Ta. Đơn giản hết sức. Bù lại, cuốn sách có những ghi chép về phong cảnh, văn hóa châu Âu chân thực và khá thú vị.
Thể loại này giống mấy truyện văn học mạng TQ tôi từng sa đà vào rồi bước đi không quay đầu lại nữa. Kiểu sách nhẹ nhàng lãng mạn chỉ hợp những năm đầu tuổi 20 của mình. Có lẽ cái thời sinh viên đã xa quá rồi, giờ tôi băn khoăn về những thứ khác nhiều hơn, muốn đọc những câu chuyện hay gặp những nhân vật hấp dẫn hơn. Ít ra phải li kì như Ma Thổi Đèn, phiêu lưu bốc phét như Mật Mã Tây Tạng, hay phức tạp siêu tưởng như 1Q84.
Tuy nhiên, có một thể loại nhẹ nhàng lãng mạn khác mà tôi không thể quay đi, đó là phim Hàn Quốc, mặc dù biết là sến sẩm, trăm phim như một. Nhưng một hôm nghỉ ốm, tôi mở ti vi xem trúng 1 tập của bộ phim truyền hình “Mật vụ Iris” gì đó, đại loại vẫn là tình tay ba tay tư nhưng diễn ra trong bối cảnh quân địch vs quân ta, diễn chính đẹp trai, mặc đồ màu đen cầm súng rất ra dáng. Thế là tôi xem nhiệt tình, và tiếc hùi hụi khi tập phim kết thúc ở đoạn gay cấn. mà tôi lại khỏi ốm không theo dõi tiếp được.
Kết luận là tối nay tôi lại đọc tiếp quyển sách kia xem ai yêu ai đây.