3 năm với yoga, những ghi chú nhỏ cho bản thân

Năm đầu tôi tập 3-4 buổi/ tuần. Gần 2 năm nay tôi tập hàng ngày, 4 buổi có giáo viên, 3 buổi còn lại tự tập theo 1 bài duy nhất học được của thầy giáo cũ. Một nửa số ngày là tôi thức dậy khá khó khăn vì rất thèm ngủ tiếp, nên phải áp dụng chiến thuật là không suy nghĩ gì hết, cứ trèo ra khỏi giường, vệ sinh buổi sáng, thay đồ, trải thảm ra tập. Như một cái máy.

Nếu có gì làm tôi tự hào về quá trình học yoga, thì chính là kỷ luật hàng ngày đó. Nhờ nó mà tôi cảm nhận những thay đổi nhỏ xíu của từng phần cơ thể, sự thích ứng của cơ thể với những động tác đã tập đi tập lại cả năm trời. Mỗi ngày lại là một khám phá mới về một vùng cơ, về sức chịu đựng của vai, tay, hay chân, về hơi thở, hay về sự khó bảo của những vùng khớp lì lợm. Có những ngày cũng chẳng có gì mới. Nhưng tôi vốn là người có thể chịu được, hoặc thậm chí enjoy sự lặp lại đơn điệu và tỉ mẩn của một loại công việc nào đó. Và cứ như vậy 3 năm trôi qua.

IMG_5522

Động tác xoạc dọc trên không này, tôi có thể làm từ cách đây 3 năm. Nhưng mãi tới gần đây, tôi mới hiểu cách điều khiển vai, lưng, đầu gối. Chân trái của tôi vẫn mềm hơn chân phải rất nhiều, một bên 8 điểm một bên chỉ được khoảng 6 điểm. Lưng trên của tôi vẫn cứng do cơ địa nên đường cong lưng chưa thật là đẹp.

 

7B1EB13B-E517-4700-82A0-8F41904C8CC4.JPG

Động tác bồ câu. Hình bên trái cách đây 3 năm là thầy giáo phải khá vất vả giúp tôi nắm được mũi chân, và lúc đó đau lung tung hết cả. Bây giờ tôi dễ dàng tự làm một mình, và nhận biết được mình đang đau ở đâu, nhiều hay ít.

 

IMG_5555.JPG

Động tác cây cầu. Tôi biết mở xương ức hơn, thả lỏng cổ, duỗi thẳng được gối, vì thế lực sẽ dồn vào lưng trên. Với cái lưng bướng bỉnh của tôi thì động tác này nếu tập nặng một chút là cả một thử thách. Nhưng tôi đã hiểu được cái lưng của mình phần nào để xoay sở cho nó.

 

IMG_5513.JPG

Động tác trồng chuối. Tôi cũng làm được rất sớm, sau 8 tuần bắt đầu tập yoga. Nhưng sớm mà không thật chuẩn. Cũng gần đây tôi mới biết cách nâng vai, siết bụng, siết hông và đùi để người vươn thẳng hơn nữa.

Một từ tôi rất thích ở các giáo viên yoga, là “cảm nhận”, hay “quan sát” cơ thể. Khi ở tư thế nào, thì cảm nhận về cơ thể, hơi thở của mình trong tư thế đó. Dù đau hay mệt thì cũng cần thở được, và thật sâu, chậm. Điều này giúp ích cho tôi rất nhiều trong cuộc sống. Tôi có thể bình tĩnh quan sát và tiếp nhận sự việc hơn trước, nếu có căng thẳng hay bấn loạn, thì thở sâu và đều đặn luôn hiệu quả đối với tôi.

Thật ra đối với bất kỳ điều gì, cảm nhận, lắng nghe bản thân luôn luôn cần được ưu tiên, vì bản thân mình là một đối tượng hết sức quan trọng, hết sức cần được quan tâm và được yêu 🙂

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: