Hoàng Minh tròn 4 tuổi
Với bố mẹ, cậu bé đang ngồi chơi vui trong tấm ảnh này, nghịch cát như bao cậu bé khác, là con trai, là người bạn nhỏ, người đồng hành trên những nẻo đường, là chú dế lương tâm luôn ở bên bố mẹ.
Tròn bốn năm từ ngày mẹ sinh con, mẹ thấy như từ rất lâu mà cũng như chỉ mới gần đây vì mọi cảm xúc, âm thanh, ánh sáng vẫn còn nguyên vẹn. Khoảnh khắc khi mẹ cảm thấy trống rỗng trong bụng rồi ngay sau đó nghe thấy tiếng khóc trong như chuông của con, ngắn ngủi vô cùng nhưng thật kỳ diệu, và suốt đời này mẹ sẽ không bao giờ quên được.
Con đang lớn lên, thành một cậu bé có cá tính rõ ràng, không phải là em bé lẽo đẽo theo mẹ nữa. Mỗi lần ôm con, cảm thấy vòng tay bé của con quanh cổ mẹ, mẹ lặng người – hoá ra hạnh phúc trong đời chỉ giản đơn thế này thôi. Mẹ cũng cảm thấy trong vòng tay ôm của mẹ, rằng con đang lớn lên, con cao hơn, vai con rộng hơn, rằng một ngày kia vòng tay mẹ không thể ôm trọn con nữa.
Nhưng dù vui dù buồn, thì mỗi ngày bọn mình có nhau đều là ngày rực rỡ thế này con nhỉ.