Yêu là yêu thôi

Tình yêu của tôi về muộn, đánh thức tôi dậy, và giờ im ắng quá thành ra không ngủ được. Tôi đọc được hai cái note hay, một note nhắc đến người quay bánh xe vùng biên ải Tây Tạng trong “Sư tử tuyết bờm xanh”, note kia là bản dịch một “bài thơ tình hay nhất thế giới”. Dư vị êm ả, sâu xa của những gì đọc được cứ quyến luyến mãi, nhất là vào một buổi sáng quá sớm, cái giờ mà đầu óc còn đôi chút nằng nặng của giấc ngủ nhưng lại trong suốt nhất của ngày.
Ngày Valentine chưa bao giờ là một dịp kỷ niệm quan trọng của tôi, giống như những ngày lễ Giáng sinh, ngày dành cho phụ nữ,… Nhưng dần dần tôi nhận thấy, đó là những dịp nhắc nhở người ta nói về tình yêu. Chỉ cần nói thôi, không cần triết lý sâu xa, suy nghĩ nhiều chẳng bằng nói là yêu thôi.
Tôi yêu hai tình yêu lớn nhỏ đang ngủ khò khò này. Tôi yêu cái thành phố mới rộng lớn mà sáng nào cũng thấy nắng lên, đêm trăng nào cũng đẹp. Tôi có nhiều tình yêu nữa đang đợi chờ chúng tôi hôm nay trong một tình yêu tên là Hà Nội vừa nhỏ vừa lạnh, mà cứ yêu và nhớ không thôi. Tôi yêu cảm giác dừng làm việc để chuẩn bị đón Tết, va li đầy những đồ nhỏ nhặt như những mối bận tâm trước đêm Giao thừa.
Những đoạn trích trong hai note kia cứ nhắc lại êm ái. “Hãy sống giản dị, đừng lo âu”. Bởi không mong cầu nên không thất vọng. Lắng nghe là lắng nghe. Thích hát thì cứ hát.
“Giờ đây, chỉ còn lại ba điều quan trọng
Niềm tin, hy vọng, tình yêu thương
Song duy chỉ tình yêu thương là quan trọng nhất”

Nên yêu là yêu thôi.

IMG_0773-1

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: