Nắm tay nhau đi dưới bầu trời xanh

Hôm nay mẹ áo trắng, con áo trắng đeo cái ba lô nhỏ, nắm tay nhau đi một đoạn phố. Giờ con đi nhanh, từ lâu rồi mẹ không còn phải kìm bước để đôi chân nhỏ của con bắt kịp nữa. Vỉa hè sạch, không gập ghềnh, bóng râm đổ mát theo mỗi gốc cây, mẹ cũng không phải chú ý xuống bước chân. Mùa này sáng nào cũng thoáng đãng. Mẹ chỉ thấy nắng trong xanh và bàn tay con nắm tay mẹ, không chặt mà cũng không thể dễ dàng tách rời. Từ bé con đã có thói quen nắm cả bàn tay người lớn, không như mẹ ngày xưa chỉ thích nắm ngón tay út của ông ngoại khi đi bộ. 
Những lần mẹ được nắm tay ông ngoại đi chơi mẹ đều không nhớ rõ. Chỉ nhớ cảm giác về bàn tay ấm áp của ông. Ông ngoại bà ngoại con ít thể hiện tình yêu bằng cái ôm cái hôn, nhưng cảm giác và mùi hương, hơi ấm từ ông bà, mẹ nhớ rất rõ nét, là niềm sung sướng, yên tâm được bên bố mẹ, là lòng tin bé thơ suốt đời không phai mờ không suy xuyển.  

Mẹ thích từng cuộc dạo chơi của bọn mình, tay trong tay, nói những câu chuyện xinh xẻo. Hôm nay bọn mình nói về những đôi giày, về Lego, về quán cà phê bên đường mẹ thấy đẹp con thấy không đẹp lắm. 

Tối qua bố ở Hà Nội với bà nội, chat với mẹ và con ở trong này. Mẹ – con lớn và mẹ – con nhỏ, muôn đời cứ âu yếm thế con nhỉ. 

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: