Nhật ký Maroc. Ngày 3. Marrakech.
Ai ai cũng nói 3 tiếng đi tàu, nhưng bọn tôi mất tới 4 tiếng mới đến được đây, nghĩa là khá cao su.
Marrakech là một trong vài thành phố bận rộn nhất châu Phi, có lịch sử cả nghìn năm, các công trình, văn hoá, hoạt động hết sức phong phú.
Ga Marrakech dễ thương, ngoài sân trồng nhiều hoa hồng. Đến đây nhiều khách du lịch hơn hẳn nên không khí tấp nập hơn. Đường đến homestay của chúng tôi đi men theo tường thành cổ với màu hồng đất đặc trưng.
Cái riad (nhà truyền thống) của bọn tôi nằm ở khu phố cổ, taxi phải đi ngoằn ngoèo qua những con đường nhỏ đầy người và xe thồ, xe máy. Nguyên khu Medina Square rộng lớn này có một mùi hôi rất đặc trưng, từ xa đã thấy, mà phải phấn khích với thành phố này lắm chúng tôi mới chịu được 😔 Ruồi to chắc cỡ vô địch thế giới, to gần bằng con ong, và đậu nhan nhản lên thức ăn, nhưng dân chúng vẫn mua những đồ ăn đó như thường. Trong chợ hàng hoá ê hề, Aladin và đèn thần khắp nơi, nhưng có vẻ nhiều đồ Tầu.
Medina square.
Riad nho nhỏ, có khoảng sân trời và cái bể bơi điển hình, có lẽ gọi là bể vầy thì đúng hơn.
Cổng vào.
3 đứa xếp đồ rất nhanh để đi ăn vì đói và thèm thịt. Ở đây hàng quán sầm uất hơn và có bán thịt, chứ ko lặng lẽ như ở Casablanca. Từ hôm qua tới giờ hầu như ăn chay nên tôi khá là mong đợi bữa trưa này. Chúng tôi tìm thấy 1 quán ăn nằm giữa chợ, tình cờ cũng là quán được Tripadvisor đánh giá là Best Cheap Eats. Điểm đặc sắc nhất là được ăn trên sân thượng, nhìn ra toàn cảnh. Bác trai phục vụ hết sức dễ chịu, duyên dáng.
Nhìn ra Marrakech. Nhà ở đây thấp tầng, chỉ những tháp thánh đường là cao hẳn lên. Trời xanh phát hờn.
Từ cái sân thượng này có một con mèo cứ nhảy sang chơi. Mặt mũi sáng sủa, nhưng anh bạn có vẻ hư, toàn xin đồ ăn của khách, chỉ thích thịt ko thích bánh mỳ, và cứ nghe tiếng bác phục vụ là nó lại nhảy về nhà vì biết là bác sẽ đuổi nó đi, rồi sau đó nó lại sột soạt trèo qua bụi xương rồng vào xin tiếp.
Ảnh này có 3 con chim câu đang cùng đậu, suy nghĩ gì đó.
Ở quán ăn này, chúng tôi gặp 2 vợ chồng người Pháp hơi lớn tuổi, mà rất tao nhã nhẹ nhàng, ko chảnh choẹ như những người Pháp khác.
Nhưng bữa trưa ko được ngon, trừ salad bơ. Món couscous truyền thống ko hấp dẫn tôi. Mojito thì như sinh tố bạc hà vậy. Vậy ko tính là fine dining – bọn tôi dự định mỗi ngày sẽ được 1 bữa fine dining.
Chiều bọn tôi đi tới Majorelle Garden, khu vườn của Yves Saint Laurent. Vì ham rẻ, có 4 dirham (10k) vé xe bus, mà bọn tôi ngồi rám cả người trong cái xe bus ko điều hoà, có lẽ là điều rất bình thường ở đây. Đến nơi cũng chỉ còn có 30 phút tham quan. Bù lại, khu vườn tuyệt đẹp, lời nói và hình ảnh ko thể diễn tả hết.
Chuyến dạo chơi và chụp ảnh thần tiên quá ngắn ngủi. Các shop cũng chuẩn bị đóng cửa vì sắp tới giờ cầu nguyện buổi tối. 3 đứa quyết định về nhà tắm gội rồi sẽ đi chơi tối. Ở đây 7h trời vẫn sáng. Nhưng càng đi bộ càng buồn ngủ ríu mắt, kể cả đã làm mỗi đứa một ly nước cam to đùng ở chợ, và kế hoạch đi chợ tối đã bị huỷ bỏ ko nuối tiếc.