Nhật ký Maroc. Ngày 3. Từ Casablanca tới Marrakech.
Cố gắng ngủ đến 4h sáng ko thể ngủ tiếp nữa. 5h trời sáng dần, ngoài đường cũng thưa thớt có người đi lại.
Nhà ở đây tường rất dày, lớp sơn ngoài cùng bóng và không phẳng phiu khá đặc trưng. Mặt nhìn ra phố có cửa sổ nhưng có vẻ như mỗi phòng chỉ 1 cửa sổ nhỏ. Những không gian phụ sẽ có ô nhỏ trổ thẳng ra ngoài, ko che chắn. Mùa này gió lạnh lùa thẳng được vào trong nhà. Nhà cạnh nhau sẽ chung nhau một giếng trời. Nhà nào cũng có sân thượng.
Cái ô nhỏ như thế này.
Và đây là giếng trời.
6h sáng chủ nhà vẫn ngủ, nhưng vì chúng tôi đi nên chồng cô Nadia dẫn bọn tôi ra bắt taxi giúp. Ngoài ngõ có 1 con mèo dậy sớm.
Cái taxi không thể cũ hơn, những cái gì bằng kim loại đều gỉ sét, sơn đỏ bong tróc. Ghế tôi ngồi phía trước ko có dây an toàn, mặt ghế nứt toác như sắp chia thành 3 miếng.
Sáng sớm nên đường phố vắng vẻ, chỉ đông thêm một chút khi đến gần ga tàu. Và lại một em mèo tam thể béo đẹp đang lững thững trên sân ga.
Hôm nay trời nhiều mây và lạnh hơn một chút.
Đã biết trước ko có quán ăn mở cửa, bọn tôi đặt hết hy vọng vào Mc Donald’s, cách ga 10 phút đi bộ. Nhưng cả Mc Donald’s cũng ko mở trước 10h sáng, chỉ có 1 em mèo đen chân trắng đang hài lòng ăn bữa sáng nào đó dưới gầm bàn. Tôi đói đến nỗi suýt thì ăn luôn em mèo đó. Nhưng may có phút thông minh đột xuất, 3 đứa vào Ibis hotel cạnh ga, được bữa sáng buffet ngon lành, chỉ 65 dirham mỗi đứa. Chỉ là bánh mỳ, thịt nguội, bơ mứt, nước cam, sữa, mà thấy may mắn thế. Fan anti đồ chay là tôi thử món thịt nguội, nhưng ko ngon. Nhưng sữa ngon. Và nước cam. Bọn tôi đã đọc những lời giang hồ đồn về nước cam Maroc, chiều qua đã mua cam về ăn. Nhưng phải đến lúc uống nước cam thật sự ở đây, mới biết nó thần thánh ra sao. Chua ngọt vừa phải, thanh tao, đặc sánh và thơm mát. As good as in heaven.
Trong khách sạn vẫn là tiếng nhạc như tôi đã nghe trên máy bay của Royal Air Maroc, nhạc dân tộc nhẹ nhẹ chứ ko buồn thảm như tôi nghĩ về nhạc châu Phi.
Tàu tới Marrakech đi vé hạng 2 mà vẫn còn lịch sự hơn chuyến tàu từ sân bay về thành phố. Cảnh bên đường vẫn chán vậy. Tôi ngồi cạnh 1 cô rất to, chồng cô ấy (chắc thế) ngồi phía bên kia. Dân ở đây ai cũng có mùi bột thì là 😀 May sao cô ấy chỉ ngồi 1 lúc.
Tuy vậy thỉnh thoảng bên đường lại có mấy thứ thú vị như những vạt hoa poppy, hoa cúc vàng, những hàng rào xương rồng, mấy khoảnh olive nhỏ, tháp nhà thờ, hay những khu dân cư toàn màu vàng hoặc toàn màu hồng.