Ốm

Mỗi lần ốm, lại càng thấm thía sức khỏe thật quý giá. Buổi sáng nếu được tỉnh dậy, được hít thở bình thường, đi lại bình thường, không đau nhức ở đâu cả, quả thật là một ơn phước.

Ngày covid thứ 4, tôi đã hết sốt, các triệu chứng khác cũng nhẹ hơn. Túc tắc tập yoga trở lại được buổi thứ 2. Thay vì chỉ theo đủ động tác như hôm qua, thì tôi đã chú ý hơn đến hơi thở và cơ thể, nhận thấy vùng cơ nào còn cứng, vùng nào đã dễ thả lỏng hơn, hơi thở ra vào từ tốn và sâu hơn. Tôi tập hết 1 tiếng cho những động tác cơ bản mà bình thường chỉ mất 35-40 phút, bỏ qua những động tác phải dùng lực.

Hết sốt thì mất đi cảm giác nhạy bén thái quá với mùi vị, lại hơi tiếc. Những mùi, vị, hương của đồ ăn mà cơn sốt đem lại vẫn là của những món ăn đó, nhưng đậm nét hơn, và kéo theo những ký ức liên quan tới mùi vị đó mà tôi đã tưởng như đã quên mất. Lúc này có thời gian, được nhẩn nha cảm nhận lại cũng là một trải nghiệm.

Chiều ngủ dậy, hơi váng vất. Nhìn cầu Thủ Thiêm tấp nập xe qua lại, thấy thật may mắn vì thời gian đó đã qua, khoảng thời gian mà cây cầu không một bóng xe máy hay ô tô, chỉ thỉnh thoảng xe cấp cứu và xe bus chở F0 vụt qua.

Em Bisou thấy mẹ ốm thì quấn mẹ hơn thường lệ, có lúc thấy mẹ ho em liền leo vào lòng, thơm mẹ. Em luôn là niềm vui, niềm dịu dàng vô bờ bến của mẹ.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: