Archive

Ăn

Đây là câu mở đầu của bài hát trong một bộ phim thanh xuân vườn trường tôi xem lâu lắm rồi. Phim về tuổi học trò, tình bạn, tình yêu, năm học cuối cấp và mùa hè.

Tháng 7 âm lịch đang gần hết. Nếu ở Hà Nội, điều đó nghĩa là mùa hè sắp qua rồi. Bầu trời nắng chang chang, cái nóng nực ngày cũng như đêm, những cơn bão, những chuyến nghỉ hè đã khép lại. Học sinh bắt đầu năm học mới. Quãng thời gian sôi động, hơi ồn ào của một năm rồi cũng qua đi.

Tôi đang đọc một cuốn sách có nói tới một cô gái khá thú vị. Mỗi ngày mới đến, cô bước ra và nhìn thấy màu của ngày hôm đó. Có những màu cô biết, có những màu không diễn đạt lại được. Nếu có thể miêu tả bằng màu sắc, thì mùa hè với tôi thật sự rực rỡ, có lẽ là mùa có nhiều màu nhất trong năm, lộn xộn nhưng đầy sức sống, vui vẻ không kiểu cách. Tôi không thích mùa hè vì quá nóng bức, nhưng không thể không yêu mến năng lượng của nó. Sáng rỡ và thanh xuân như những mối tình đầu.

Đánh dấu thời điểm giao mùa này bằng những trái chanh leo hương ổi tôi mới được tặng. Mùi chanh leo đặc biệt này vừa rất tươi sáng rất mùa hè, vừa lẫn cái hương mát mẻ làm dịu bớt và trong trẻo hơn cho chính cái mùa hè ấy.

Lâu rồi tôi quên mất thói quen ghi nhật ký hành trình cho một chuyến du lịch. Instagram khiến người ta yên tâm là đã lưu lại được những khoảnh khắc đáng nhớ. Nhưng còn có nhiều điều mà những tấm ảnh rời rạc không thể ghi lại.

14 năm mới quay lại Bangkok, trong một chuyến đi được mời bất ngờ 2 ngày 1 đêm, tôi và bé N ở lại thêm 2 đêm.

Thời gian này thời tiết ở Bangkok tương tự Sài Gòn. Nóng ẩm, mưa rào rải rác trong ngày, lại không bị quá nắng gắt. Nên chỉ trừ 1 buổi sáng mưa phùn rây rây không đi chơi ngoài trời được thôi, chứ lúc nào cũng có thể lang thang trong thành phố. Thành phố cũng rất giống Sài Gòn. Một “trận chiến” giao thông quy mô lớn diễn ra khắp nơi với đủ loại hình xe cộ. Trừ MRT và BTS đi được theo hành trình của mình, còn xe bus, xe máy, ô tô, các loại taxi, tuktuk thì bận rộn từ sáng tới tối tranh thủ từng mét đường, vật lộn với kẹt xe. Nóng ẩm nên khá bụi. Hai bên đường mọc lên các quán xá, xe bán đồ ăn, chợ địa phương, những hình ảnh hết sức quen thuộc với người Việt Nam.

Bù lại, những mái chùa hay những đường nét mô phỏng chùa chiền chiếm tỷ lệ lớn trong khung cảnh, xen kẽ giữa những khối nhà bê tông hay kính, cũ hay mới, với chân dung nhà vua ở khắp nơi, tạo nên đặc trưng duyên dáng của Bangkok. Đồ ăn đường phố ngon và rẻ, nhiều lựa chọn. Dù không hợp khẩu vị lắm thì tôi vẫn có ấn tượng tốt với một vài món.

Người Bangkok khá hiền. Có thể một phần do Thái Lan là một nước theo đạo Phật. Cũng có thể một phần do họ quen làm dịch vụ bao năm, nên họ tươi cười, lịch sự. Dù không được như ý thì họ cũng cảm ơn, xin lỗi, từ nhân viên khách sạn đến người bán đồ ăn hay các bác tài taxi và tuktuk. Một điểm nổi bật là ai cũng có thể trao đổi cơ bản bằng tiếng Anh nên đi chơi ở đây khá thuận lợi.

Lý do của chuyến đi là tham quan nhà máy và showroom của một thương hiệu tấm laminate. Thành phần đoàn là thiết kế nội thất, nên tỷ lệ các chị em chiếm áp đảo. Được xem và chạm vào bề mặt của những tấm mẫu vật liệu lớn trọn khổ thay vì những miếng nhỏ trong catalogue là một trải nghiệm đáng giá.

Nhà máy cũ và các quy trình còn khá thủ công, nhưng đã sản xuất những tấm laminate chất lượng cao. Một kiến thức bất ngờ với nhiều designer kể cả sau bao năm làm nghề, là toàn bộ tấm laminate được sản xuất từ những cuộn giấy kia, từ đế, tới mặt hoàn thiện và lớp phủ trên cùng. Còn lại thì chuyến tham quan hơi chán, haha.

Cục trắng đuôi đen kia là boss đi thăm nhà máy.

Buổi chiều hôm mới đến, nhìn qua cửa sổ khách sạn tôi thấy xe cộ ùn lại thành 1 dòng đèn đỏ rực, tôi chụp lại cảnh tắc đường giờ cao điểm. Nhưng hôm sau mới thấy, lúc nào đường cũng ùn như vậy.

Khu Emsphere mới mở, là một tổ hợp thương mại mới mở cuối năm ngoái. Đang định qua đây chơi, tình cờ lại ở khách sạn bọn tôi chỉ cách chỗ này có vài phút đi bộ. Phong cách khu này rất trẻ trung, hiện đại, đẹp. Ban ngày đông đúc vô cùng, còn ảnh này là lúc buổi tối trên đường lên bar. Tiếc là không có người đi qua để biết 2 cái đèn thả và quạt trần kia có kích thước ngoại cỡ và ấn tượng như thế nào.
Louis Vuitton visionary journey. Chất lượng thi công nội thất thật sự đáng học hỏi, cũng như các cửa hàng xa xỉ khác.
Đôi bạn đường lần này.
The Mustang Blu. Khung cảnh ấn tượng kiểu Harry Potter mà creepy hơn. Đồ ăn trình bày rất đẹp nhưng ăn rất dở.
Đồ ăn đường phố như 1 phần trứng mực này ở China Town rẻ hơn nhiều, 70 bath (khoảng 51.000 vnd).
Dù ko hâm mộ xôi xoài nhưng nó có ở khắp nơi nơi, và trong 1 mood ăn uống bọn tôi đã chia nhau 1 phần xôi, trên chuyến xe tuktuk tốc độ cao về khách sạn. Buổi tối muộn (và có thể tới sáng hôm sau) chắc là giờ duy nhất không kẹt xe, chỉ mất 10ph thay vì hơn 1 tiếng chiều đi từ khách sạn tới đây.
Một chuyến bay về bị delay 2 lần, đợi chờ khá mệt mỏi.
Mèo đang chill trong cửa hàng thì bị mọi người bắt gặp và thi nhau chụp ảnh. Cái mặt nó hết sức bực bội, làm mọi người buồn cười, lại càng chụp nó.
Và cuối cùng, thật may mắn khi người bạn đi cùng biết chụp ảnh, ghi lại tôi trong một buổi trưa mưa rào ở Bangkok 🙂

Tôi và 2 người bạn vừa hoàn thành chuyến dạo chơi Maroc trong tháng 6. Chuyến đi rất vui, nhiều kỷ niệm đẹp, nên phải viết review ngay khi còn “nóng hổi” 😊

Thời gian nào đi Maroc là tốt nhất

Chúng tôi tìm hiểu thấy tháng 3 đến tháng 5 là mùa đẹp nhất, khí hậu mát mẻ thuận lợi. Tháng 5 còn có festival hoa ở thung lũng hoa hồng, tháng 3 là mùa cam chín rộ nhất và trái cam ngọt nhất, thực sự rất hấp dẫn. Nhưng bọn tôi nảy ra ý định hơi muộn, nên đã đi vào tuần thứ 2 của tháng 6. Lúc đó cũng chưa nóng, ban ngày chỉ khoảng hơn 30 độ C, đêm khoảng trên dưới 20 độ C tùy thành phố. Nếu lùi lại 1, 2 tuần là nhiệt độ đã tăng lên 5-7 độ C ban ngày nên tôi không recommend đi muộn hơn cuối tháng 5 đầu tháng 6.

Cần lưu ý về tháng Ramadan, là thời điểm quan trọng trong năm của những người theo đạo Hồi. Họ sẽ không ăn uống từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, nên hàng quán cũng đóng cửa nhiều. Năm nay kỳ Ramadan kéo dài tới ngày 14/6, sau đó người dân tổ chức ăn mừng kết thúc lễ Ramadan trong 2 ngày tiếp theo, nên hàng quán lại tiếp tục đóng cửa. Tuy nhiên ở những khu vực trung tâm vẫn có nhà hàng, nhưng đồ chay cũng nhiều hơn đồ mặn, nên cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng.

Thủ tục visa

Do ĐSQ Vương quốc Maroc ở Hà Nội, trong Sài Gòn ko có cách nào tự xin được, nên 1 bạn trong nhóm đã bay ra nộp hồ sơ và nhờ người khác ngoài đó nhận hộ và gửi vào. Tuy nhiên khi về rồi thì tụi tôi mới biết ngoài HN có dịch vụ nộp visa hộ, huhu.

Thủ tục tương đối dễ dàng, tương tự như xin visa một số nước khác. Có thể tham khảo ở đây: https://visana.vn/dich-vu/visa-maroc/visa-du-lich-maroc/

Cô nhân viên trực điện thoại người Việt của ĐSQ khá là khó khăn, bọn tôi hỏi thông tin qua điện thoại ko thu được gì, nhưng mấy anh người nước ngoài làm việc trực tiếp ở đó thì rất thân thiện và nhiệt tình. Phí visa thời điểm bọn tôi làm là 545k, cấp sau khi nộp hồ sơ khoảng 12 ngày làm việc, visa có thời hạn 1 tháng tính từ ngày bay.

Chi phí chung – vé máy bay, ăn ở cơ bản, tour sa mạc 3 ngày 2 đêm

Chi phí cho toàn bộ chuyến đi khoảng 45 triệu/ người, trong đó vé máy bay chiếm hơn 1 nửa. Do quyết định đi khá gấp nên việc book vé máy bay bị phụ thuộc vào thời gian làm visa, không có được vé giá tốt. Vé chúng tôi mua là 1100 USD/ người, khứ hồi, transit ở Doha.

Chi phí này bao gồm tour sa mạc 3 ngày 2 đêm giá 190 E/ người.

Bảo hiểm du lịch chúng tôi mua mức cơ bản, 441 VND/ người.

Chúng tôi book phòng trên Airbnb và booking.com, ở homestay hoặc riad (nhà ở truyền thống của người Maroc), chỉ cỡ 35-40USD/ đêm/ phòng. Ưu tiên tìm phòng của nhóm là vị trí thuận lợi, sạch sẽ. Phòng cho 3, 4 người không khó tìm. Kinh nghiệm là phải đọc kỹ các review để tìm hiểu nơi ở có phù hợp với các tiêu chí không. Ba đứa do mê… ăn, nên đã book 1 homestay ở Fes có host là cooking teacher, nhưng cái nhà đó là ác mộng của cả chuyến đi do nhà vệ sinh rất xập xệ. May mắn là chỉ vướng một nơi đó thôi, còn lại đều rất ổn, thậm chí nếu may mắn như chúng tôi, gặp được chủ nhà tốt bụng, thì còn có những kỷ niệm đẹp nữa.

Chi phí ăn ở Maroc rẻ hơn Việt Nam nên khoản này không đáng lo.

Hành trình

Chúng tôi đi 11 ngày và mất trọn vẹn 2 ngày đêm cho bay, ở Casablanca 1 đêm, Marrakech 2 đêm, tham gia tour sa mạc 3 ngày 2 đêm, Fes 1 đêm, Chefchaounen 2 đêm, và quay lại Casablanca 1 đêm để bay về. Nếu có tiếc nuối, thì tôi tiếc không có thời gian 1 đêm ở thành phố cảng Essaouira và thêm 1 đêm ở thành phố xanh Chefchaounen. Nên tôi recommend 1 hành trình khoảng 13 ngày sẽ có nhiều thời gian thưởng thức hơn và đỡ tiếc hơn.

Tổng quan về Maroc trước khi lên đường

Phần này mọi người chắc đều có tìm hiểu của riêng mình. Tôi chỉ note lại một số ý cơ bản thôi.

Maroc là một vương quốc đạo Hồi. Ở đây bạn sẽ thấy chân dung đức vua được treo khá phổ biến ở những vị trí trang trọng. Nhưng bọn tôi cảm thấy đạo Hồi ở xứ này rất hiền lành, không có vấn đề gì phải lo lắng.

Có một trang web nào đó gọi Maroc là xứ sở Nghìn lẻ một đêm. Nhưng không phải vậy. Maroc không liên quan gì đến những vùng đất trong Nghìn lẻ một đêm. Có chăng là cùng chung tôn giáo và tiếng Ả rập mà thôi.

Ngôn ngữ chính thức ở Maroc là tiếng Ả rập, tiếng Berber và tiếng Pháp. Với tôi, dân tộc Berber có vẻ xa lạ, nhưng theo một số liệu thống kê thì có tới 40% người Maroc là dân tộc Berber, một dân tộc đã ở đây từ rất lâu đời với một nền văn hóa phong phú. Maroc là tên gọi theo tiếng Pháp, dân mình cũng quen rồi, tiếng Anh là Morocco. Nếu biết tiếng Pháp, hoặc tiếng Tây Ban Nha, bạn sẽ có nhiều thuận lợi, nhưng nếu không cũng không vấn đề gì. Tiếng Anh, hoặc body language cộng với tờ giấy hoặc màn hình điện thoại để viết các con số khi giao dịch là đủ 😊

Đơn vị tiền tệ của Maroc là Dirham, với tỷ giá ở thời điểm bọn tôi đi khoảng 1 Dirham ~ 2450 VND. Ngoài ra bạn có thể sử dụ Euro, 1E ~ 11 Dirham. Bọn tôi mang Euro và USD sang đây đổi ở sân bay và các điểm đổi tiền địa phương, cần lưu ý so sánh về thuế tại các điểm đổi tiền để có tỷ giá tốt nhất.

Nếu đi đúng mùa du lịch, thì phần quần áo khá gọn nhẹ. Không cần kín đáo quá, vì tụi dân Tây du lịch bên này vẫn quần sooc áo ba lỗ như thường, nhưng theo tôi cũng không nên quá nổi bật với dân địa phương. Váy áo đơn giản, thêm 1 áo khoác mỏng và khăn đề phòng đêm lạnh là ổn.

Kem chống nắng là tối cần thiết nếu bạn không muốn có một làn da châu Phi, do bên này nắng là đặc sản, chói chang từ sáng tới chiều, tỷ lệ mưa mỗi ngày luôn là 0%, và mặt trời đến 8 rưỡi tối mới chịu lặn.

Nếu có thể, bạn cần dự trữ một số đồ ăn khô gọn nhẹ như các loại hạt, vì thời gian di chuyển khá nhiều. Bọn tôi chủ quan định sang đó mua, nhưng rồi thấy đồ khô ở đây thu hút nhiều ruồi nên đành… nhịn đói 😀

Sa mạc, trời xanh, nước cam, mèo và hoa. Hay những khám phá của tôi về Maroc.

  • Thời tiết: Nếu ở phía bắc, gần Địa Trung Hải và châu Âu, Maroc có những vùng mát mẻ, đồi cỏ xanh mướt, sông hồ trong vắt như ngọc, thì phía nam gần sa mạc Sahara, ngăn chia với miền bắc bởi dãy núi Atlas, thực sự là châu Phi với khí hậu khô nóng. Đi đường cả ngày cảm giác héo cả người 😀 Vấn đề lớn của chúng tôi là da và tóc đều trở nên rất khô, mấy loại dưỡng da dịu nhẹ mang theo không có tác dụng. Đêm đến trời mát mẻ, dễ chịu hơn nhiều, có nơi chỉ 16, 17 độ C.

Vì nắng và khô, nên bầu trời luôn luôn đẹp, đến đâu cũng xanh biếc một màu, rất hoàn hảo để… chụp ảnh 😊

  • Cảnh vật: Đất nước Maroc đẹp hơn cả tụi mong đợi rất nhiều, phong cảnh rất phong phú. Phần này để mỗi người tự cảm nhận nhưng với tôi, tôi thật sự enjoy mọi thứ đã gặp suốt hành trình: biển, núi, đồng bằng, sa mạc, thành phố, sông, hồ. Nếu là người yêu hoa, bạn sẽ rất hạnh phúc được ngắm nhìn những cánh đồng hoa đủ màu sắc trải bên đường. Sau chuyến này, tôi yêu hoa poppy hơn hẳn vì sắc đỏ duyên dáng của chúng rất nổi bật dưới ánh mặt trời Maroc. Có những cánh đồng mà hoa poppy thống trị, rực rỡ ngút tầm mắt, rung rinh ngây thơ làm trái tim tôi hết sức cảm động 😛
  • Con người: Trước khi lên đường, chúng tôi hơi lo lắng vì đọc nhiều review khuyên nên hết sức cẩn thận đề phòng móc túi, cướp giật, xin đểu, nên trở về nhà trước 9h tối. Nhưng thực tế trong chuyến đi, chúng tôi rất có cảm tình với người dân Maroc. Họ thân thiện, tươi cười. Nhiều người gặp trên đường cứ chào hỏi và nói “Welcome”. Lúc đầu cả bọn đề phòng không đáp lại, nhưng sau thì cũng chào lại họ và cả hai bên đều rất vui vẻ. Có nhiều người nhiệt tình giúp đỡ chúng tôi: những thành viên trong homestay chúng tôi ở, nhân viên khách sạn, người bán hàng. Ví dụ hỏi thăm 1 anh bán hoa quả, nhưng anh này không biết tiếng nước ngoài, thì ông hoa quả và mấy ông bán hàng bên cạnh, và cả một anh khách đi đường đều xúm vào giúp, ông hoa quả còn định đóng cửa hàng để dẫn mấy đứa đến chỗ cần tìm nữa. Cũng có một kỷ niệm xấu với một cô bé dẫn đường và đòi trả công, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến thiện cảm của chúng tôi với dân Maroc.

Còn việc không nên về muộn, thì tôi thấy không đúng. Có thể ở những nơi vắng vẻ nên cẩn thận hơn, chứ gần các trung tâm, 8, 9 giờ tối mọi người đổ ra đường rất đông và vui chơi đến nửa đêm. Bọn tôi bị jetlag hoặc mệt do đi xe nhiều nên bỏ lỡ mấy buổi tối dạo phố, cũng tiếc lắm.

  • Ăn uống: Cả 3 đứa đều thấy nhiều review khen đồ ăn ở đây ngon, đặc biệt là thịt nướng. Nhưng chắc không hợp gu nên sau 4, 5 ngày là cả ba đều ngán đồ ăn với gia vị đặc trưng dậy mùi nghệ và bột thì là của Maroc, và nhớ da diết đồ ăn Việt, chưa bao giờ đi xa mà nhớ thế. Món gì họ cũng cho loại gia vị đó, bánh mỳ khai vị khô khốc, thịt cũng khô chứ không juicy như vẫn quen ở nhà. Cho nên cả bọn ăn hoa quả nhiều hơn thịt và hoàn toàn không lo bị tăng cân 😀

Đấy là nói về bữa chính thôi. Chứ hoa quả và nước cam thật là thiên đường. Cherry tươi mới hái giá chỉ khoảng 40k VND/ ký, chưa bằng 1/10 giá ở VN. Các loại hoa quả còn lại cũng rẻ và đừng coi thường loại nào hết, có thể màu sắc không thật đẹp, nhưng đều ngon ngọt tươi lành.

Nước cam Maroc là tình yêu mới của tôi. Những 5 quả cam cho một ly nước cam, và khi bạn nhắc người bán đừng cho đường, họ đều tự hào là nước cam ở đây không cần đường. Nước đặc sánh, thơm lừng, chua ngọt vừa đủ, ngon vô cùng. Ngày nào bọn tôi cũng làm vài ly, uống nhiều hết cỡ cho đỡ tiếc nuối trước khi rời khỏi xứ sở nước cam này.

  • Vệ sinh: Là một vấn đề khá đáng kể vì đường phố ở đây khá bẩn, nhiều phân súc vật, rác rưởi bừa bãi. Tuy sáng sớm có người dọn sạch bong nhưng sau nửa buổi sáng là sẽ có một mùi hết sức đặc trưng bắt đầu bay lên và “quấn quít” cả ngày. Thức ăn ngoài chợ có khá nhiều ong bám vào, có thể cả ruồi nữa, nên bọn tôi không dám mua. Trong nhà hàng có thể khuất mắt trông coi nhưng bọn tôi may mắn không gặp vấn đề gì. Nhà vệ sinh công cộng nói chung không đến nỗi nào, luôn có nhân viên đưa giấy và thu tiền (1-2 Dirham), nên không phải quá lo lắng.
  • Shopping: Nếu biết mặc cả, bạn có thể mua được những món đồ ưng ý với giá rẻ ngạc nhiên. Ví dụ một cái túi da cỡ vừa vừa, xách đi làm được giá khoảng 500k, một đôi dép da xỏ ngón khoảng 125k, một cái khăn vuông xinh xinh trùm tóc được, dệt bởi người Berber giá 50k. Tính tôi khá gà với việc mặc cả, chứ người bạn đồng hành tiến bộ hết sức nhanh và đã giúp cả bọn gặt hái được nhiều món rất hài lòng. Kinh nghiệm là trả 1 nửa giá hoặc thậm chí 1/3 để mở đầu cuộc thương lượng.

Những sản phẩm truyền thống của Maroc đều đặc sắc và không đắt: dầu hoa hồng, dầu hoa cam, đồ da thủ công, thảm, khăn, thảo mộc khô. Đồ ở Fes và Chefchaounen chất lượng hơn, ở Marrakech khá là hàng chợ.

Cách bán hàng ở đây cũng khá hiền hòa. Phần lớn người bán hàng (cũng như những người làm dịch vụ khác) là đàn ông do đặc trưng văn hóa, họ rất khéo léo trong việc chào mời, mặc cả. Nhưng nếu không thuận mua vừa bán thì cũng chia tay nhau hòa bình chứ không mặt nặng mày nhẹ gì cả.

  • Phương tiện di chuyển: Phần này cần được high-light một chút vì di chuyển tốn khá nhiều thời gian. Ngoài 2 chuyến bay đi về (chiếm trọn vẹn 2 ngày đêm), bọn tôi di chuyển giữa các thành phố bằng tàu và xe bus, trừ tour sa mạc đi xe riêng. Tổng cộng chúng tôi đã trải qua khoảng 1800km đường bộ, có ngày lênh đênh trên đường hơn 12 tiếng, đi 450km, có mấy lần vì di chuyển mà trong suốt 20 tiếng chỉ lót dạ được ít hoa quả. Bạn sẽ có thể có vòng 2 phẳng phiu mơ ước nhưng vòng 3 thì óp đi đáng kể do ngồi trên tàu xe quá lâu 😀

Taxi ở đây cũ kỹ, nhiều xe không có đai an toàn, ghế bung cả lò xo, nhưng được cái giá rẻ.

Tàu cũ nhưng cũng ok, nhưng xe bus thì bẩn và hôi khủng khiếp, không điều hòa, chỉ có gió mát chút xíu mỗi khi xe dừng đón khách. Chuyến xe bus đi từ Chefchaounen về Casablanca kéo dài 7 tiếng rưỡi không nghỉ là chuyến xe “kinh hoàng” nhất trong đời tôi.

Vì vậy bọn tôi có tiếc, nếu có thời gian nghiên cứu trước kỹ hơn, thì sẽ bay về từ Fes chẳng hạn, để không có chuyến đi nào trên phương tiện công cộng quá 4 giờ.

  • Tour sa mạc: Tour này tôi tách ra nói riêng, vì sa mạc để lại ấn tượng sâu đậm trong tôi. Dù di chuyển suốt 2 ngày 1 đêm mới tới Sahara, rồi từ đó đến Fes trọn một ngày nữa, nhưng bầu trời sao ở Sahara là bầu trời sao đẹp nhất tôi từng thấy.

Chúng tôi may mắn tìm được công ty này: http://www.moroccovacationtour.com/ và thuê Private tour của họ, giá 190E/ người, di chuyển bằng xe địa hình 5 chỗ chất lượng rất tốt. Rachid, người hướng dẫn viên, cũng là đồng chủ công ty, rất cool, nhiệt tình, thân thiện. Trước khi đi, cả ba khá lo lắng về vấn đề an toàn rồi vệ sinh trong đêm ở sa mạc. Nhưng thực tế rất tốt, lều trại còn mới, sạch sẽ, đồ ăn ngon, vệ sinh, và hết sức an toàn. Trải nghiệm về chuyến cưỡi lạc đà đi vào Sahara cũng tốt, tuy bạn lạc đà chở tôi hơi dramatic nên làm tôi lắc lư hơi nhiều. Nên lưu ý trang phục khi cưỡi lạc đà làm sao để thoải mái nhất, vì ngồi khoảng 45 phút thôi mà chúng tôi cảm thấy khá mỏi và ê ẩm.

Hơi lạc đề một chút, là sau chuyến cưỡi lạc đà bọn tôi thấy lạc đà rất tinh khôn, quý con người, như là loài chó vậy, nên khá là thương các bạn ấy phải làm công việc rất vớ vẩn này. Lần sau bọn tôi sẽ tránh không sử dụng các dịch vụ liên quan đến động vật nữa.

  • Mèo: Mèo hoang tràn ngập trên đường phố Maroc và chung sống khá hòa bình với dân cư. Dân ở đây có thể cho mèo ăn, nếu mèo mẹ sinh con họ sẽ cho nó 1 cái hộp lót vải và để sữa ở bên cạnh. Tôi thích mèo nên nhìn bọn nó nằm ngồi ngổn ngang dọc đường khá thú vị.
  • Hoa hồng: Rất tiếc mùa hoa hồng ở thung lũng nổi tiếng El Kenaa M’Goona đã kết thúc 2 tuần trước khi bọn tôi đến, nhưng vài bông hoa còn sót lại vẫn còn nguyên mùi hương hoa hồng sa mạc thần thánh. Bọn tôi mua dầu hoa hồng ở đây và thực sự chưa thấy sản phẩm nào từ hoa hồng có hương thơm tự nhiên, tinh khiết đến thế.

Hình ảnh chuyến đi tôi đã up khá nhiều ở các post trước. Nên tôi kết thúc review bằng bức ảnh này, designed by Hải. Nó diễn tả rất đúng cảm giác hạnh phúc, biết ơn, vui vẻ, hơi điên khùng một chút của chuyến chu du đất nước Maroc xinh đẹp.

image-118

Tối qua mưa gió rét mướt, nhưng kế hoạch của tôi là đi mua bánh mì ăn tối nên lại chịu khó vòng vèo ra hiệu bánh. Hiệu bánh cũ, xấu xấu, mình thì áo mưa lôi thôi chỉ mong mua nhanh để về. Thế mà vừa bước vào trong nhà, tôi vẫn sững người vì mùi thơm ngào ngạt của bánh mì mới ra lò. Mùi hương sạch sẽ, ngon lành, thân yêu, luôn hứa hẹn một sự đầm ấm. Tôi vẫn giữ thói quen từ hồi bé là thích ăn bánh mì, chỉ cần bánh nóng, không cần nhân gì cả. Hồi còn đi học, những ngày mùa đông sáng đến trường, chiều ở nhà học bài, tôi cứ quấn chăn vừa học vừa nhâm nhi cái bánh đấy là thấy đầy đủ lắm.

Ngày bé có nhiều món ngon mà tôi nhớ mãi, nhưng những mùi hương theo tôi lâu nhất vẫn là mùi bánh mì, xôi trắng, mùi ngô khoai sắn. Có lẽ vì chúng tỏa ra từ những món ăn đơn giản, gần gũi, làm ấm lòng trẻ con mỗi khi đói bụng mùa đông. Những truyện cổ tích có bánh mì, có xôi trắng thì mùi thơm như tỏa ra phưng phức từ những trang sách ấy.

Bây giờ lớn hơn rồi, tôi có thêm một mùi thơm yêu thích “xa xỉ” hơn, là mùi cà phê, dù tôi cũng không phải fan của cà phê. Tôi rất thích sáng thứ 7 bước vào một quán cà phê, mùi thơm cà phê mới, tiếng cốc chén lanh canh và tiếng xì xầm không dứt nhanh chóng bao bọc, sưởi ấm bàn tay và gương mặt lạnh cóng. Hay tôi thích cả mùi trà gừng, hoặc mùi than hoa trong bếp nướng đỏ lửa bên đường.

Nhưng không có gì sánh được với những “mối tình” thơ ấu đã theo tôi bao ngày tháng. Cho đến giờ, mỗi lần được cầm miếng bánh mì, hay xôi, hay bỏng ngô, tôi vẫn thấy lòng dịu đi với cảm giác ấm sực an toàn, với niềm vui sướng nguyên vẹn như hồi bé.

Gói trà xanh nằm lăn lóc trong ngăn kéo, hôm nay nhìn thấy bỗng nhiên thấy thèm mùi thơm của trà quá. Và chỉ cần bóc một chút cái vỏ nilon của nó là thấy mùi chan chát, mộc mộc của bột trà toả ra rồi. Trà nóng, ngon, làm thơm cái ngày nhàn rỗi ngồi chơi của mình 😦

20130814-110959.jpg

photoNguyên liệu (cho 4 người)

・300g đùi gà không có xương
・1 củ cà rốt (150g)
・10 nấm đông cô
・Vài cọng hành hoa
・1 thìa canh rượu mirin (hoặc 3-4 viên đường phèn)
・2.5 thìa canh xì dầu
・1 thìa cà phê dầu mè
・1 cốc (200 ml) nước
・1 thìa cà phê dầu ăn
Cách chế biến
. Nấm đông cô rửa sạch cắt đôi. Cà rốt cắt khoanh dầy 2cm. Thái thịt gà thành miếng khoảng 3cm.
. Làm nóng chảo, cho dầu vào và xào thịt gà. Cho cà rốt vào xào cùng, để tất cả nguyên liệu đều ngấm dầu. Cho nấm vào sau cùng.
Khi tất cả nguyên liệu đã được chao qua dầu, cho 1 cốc nước vào, đậy vung và đun lửa vừa
trong 10 phút.
. Khi các nguyên liệu bắt đầu mềm thì thêm xì dầu, dầu vừng, và rượu mirin. Đảo đều, đậy vung lại và đun thêm 5 phút nữa.
. Mở vung cho nước nhanh cạn, dùng thìa gỗ đảo nhẹ thịt gà và rau. Đun cho tới khi nước sánh
lại và bao quanh thịt gà thành một vàng nhạt, óng và đều. Cho hành đợi sôi lại thì bắc nồi ra khỏi bếp và xúc gà ra tô.

Công thức mình sưu tầm được không có dầu mè, và dùng đường. Nhưng dạo này mình phát hiện ra hiệu quả của dầu mè với hải sản (cá, tôm) và thịt gà rất tốt, làm nổi vị của thức ăn, còn rượu mirin mang lại vị ngọt mềm tự nhiên hơn đường.

2013-06-30 20.17.23

Salad luôn là món dễ làm và tươi ngon.

Nguyên liệu (cho 2 người):

– 2 quả táo

– 1 cuống cây cần Mỹ

– 1 hộp sữa chua

– 6 thìa canh mayonaise

– 2 thìa nước cốt chanh

– Nho khô (nếu có)

Cách làm:

– Táo bổ dọc thành lát dày khoảng 1cm, ngâm nước muối loãng để không bị thâm.

– Cần tây xắt mỏng

– Trộn đều sữa chua, mayonaise, nước chanh

– Cho táo và cần tây vào tô, cho nước xốt trộn đều.

Trình bày:

Salad có màu vàng của ruột táo, màu đỏ của vỏ táo, màu xanh của cần, màu nâu của nho khô (lần đầu làm bị thiếu). Nếu rắc thêm vỏ quả chanh thái chỉ thật mảnh trước khi dùng chắc sẽ hấp dẫn và thơm ngon hơn. Lần tới mình sẽ thử bước này.

Những ngày ẩm giời thế này, đi trên đường buổi sáng lúc ánh nắng chưa xuyên nổi qua lớp sương mù, tôi cứ nhớ nhớ mùi chanh. Hương chanh thơm mát, thoáng chút tinh dầu vỏ chanh hơi cay cay, rất giản dị và trong lành. Mỗi lần pha nước chanh là không khí xung quanh dịu hẳn, giống như có một quả cầu mát rượi và trong suốt lơ lửng trên cốc nước vậy.

Mùi cam cũng thơm nhưng ấm và ngọt hơn. Mùi vỏ bưởi hơi trầm. Hương quýt có cảm giác thiếu thiếu, không ngọt hẳn mà cũng không đủ chua. Nên tôi vẫn thích chất thanh khiết của quả chanh hơn cả.

Image

 

Favorite salad của hai vợ chồng. Công thức ban đầu rất đơn giản: kiwi, xoài ngọt, ớt Đà Lạt, nước chanh. Xong. Thêm một nhúm rau bạc hà thái chỉ nữa cho thơm. Tôi không ăn được ớt Đà Lạt nhưng hai loại quả còn lại thì khỏi phải nói, cái nước còn lại sau khi món salad đã hết cũng rất ngon.

Image

Loại rau xinh xắn nhi nhí này mỗi lần xuất hiện lại làm bàn ăn trông rất vui vẻ.

Mình biết là thật ra nó không được sạch lắm nhưng nhìn bên ngoài thì bọn nó rất tinh tươm, ngon lành. Hồi Sao Nhỏ còn bé, món này hay được cho vào súp và cháo cho anh bạn nhỏ. Sau này nó được dùng làm salad chiều chủ nhật vài lần, rồi mình quên bẵng mất. Gần đây mới nhớ ra nó, cộng với các thông tin ngon – bổ – rẻ nên món này trở lại thường xuyên hơn trong nhà mình.

Mầm cải ngọt không bị hăng, làm salad rất nhanh. Chỉ cần trộn với nước dấm + đường, thêm vài cọng cà rốt thái chỉ, rắc lạc rang giã dối là xong. Khi nào có thời gian tôi thêm một ít tôm tươi bóc vỏ, hoặc bắp bò xào, nhưng thật ra tôi thích salad “chay” hơn, vì vị nó nhẹ nhàng và thuần hơn.

Mầm củ cải thân to hơn và vị cay, đôi khi cay xè, với tôi rất khó ăn. Nhưng nếu xào sơ với trứng thì lại không đến nỗi, tuy nhiên không giữ được hình dáng xinh đẹp của những sợi rau.